Hoa Quỳnh một thuở Khe Sanh
Hoa Quỳnh cùng trái màu đỏ tươi. Khe Sanh ngày đó còn hoang vu lắm, nhà này sang nhà kia là cả một chặng đường dài, đôi khi nói vui là "gần nhà xa cửa ngõ", cả một khoảng vườn rộng mênh mông, trồng đủ thứ cây: bơ, tiêu, cà phê, mít, thơm, sầu đâu, mớơc, chuối, môn... rồi chăm sóc cho những cây cảnh, vườn hoa, phong lan rừng... Trong đó, nhớ những chậu hoa quỳnh ở nhà tui, được trồng chung với cây dao, cho tựa vào nhau để vươn lên thẳng, như trầu với cau vậy đó... Những đêm có hoa quỳnh nở, bưng chậu hoa vào đặt ở giữa bàn chữ H, cây đèn dầu le lói giữa cái màn đêm tịch lặng, chỉ có tiếng gió thổi nhẹ, tiếng côn trùng gọi bầy ăn đêm... khi hoa nở, kê tai gần nghe tiếng tách tách thật vĩ diệu, chén trà nóng nhấm nháp, có khi ai đó ghép đôi vần thơ chép vội, bút mực in trên giấy úa màu, cèm nhem vì đèn dầu le lói... Khen hoa đẹp mà sao nở nhanh tàn và e lệ gì lại nở về đêm. Tui vừa thấy trái của cây hoa quỳnh mà người ta chia sẻ, na ná giống trái thanh long... vậy đó mà tui lạ