TRỞ VỀ LÀNG QUÊ
Hôm nay tôi trở về mái làng xưa
Bâng khuâng đứng lặng bên bờ sông vắng.
Bến đò buồn chờ đợi khách qua sông,
con đò xưa giờ khép mình bên làn nước.
Khách vô tình chẳng thiết gọi đò ơi.
luỹ tre làng nay cũng ngừng thôi xào xạc,
con Trâu buồn bởi thiếu bạn chăn Trâu.
Cảnh quê xưa sao giờ đổi khác.
Tôi ngậm ngùi biết nói cùng ai.
Cái cơ cực thì muôn đời vẫn vậy
nhưng sao tôi quên lãng chốn quê này?
Câu hỏi vang lên hay là lời trách móc
trách thân mình chỉ biết nghĩ riêng ta.
Cuộc sống còn trăm ngàn người khổ cực,
Sao họ vẫn tìm về được với quê.
Ta hãy nhận lỗi vì mình vô tâm quá,
Đừng dối lòng rằng vì cuộc sống gian nan.
Làng quê ơi xin cho tôi tìm cái chốn
Thuở hàn vi bên đám bạn chăn Trâu.
cái lạnh không làm tắt nụ cười trẻ.
Cứ nô đùa mãi đến buổi chiều buông.
Quê hương ơi sao nghe quá đổi thân thương,
chỉ 2 tiếng mà bao hàm nhiều ý nghĩa.
Điều đó chắc không riêng gì tôi nghĩ
Vì chúng ta ai chẳng có chốn cho riêng mình.
Một khúc sông Thạch Hãn, Quảng Trị.
Bâng khuâng đứng lặng bên bờ sông vắng.
Bến đò buồn chờ đợi khách qua sông,
con đò xưa giờ khép mình bên làn nước.
Khách vô tình chẳng thiết gọi đò ơi.
luỹ tre làng nay cũng ngừng thôi xào xạc,
con Trâu buồn bởi thiếu bạn chăn Trâu.
Cảnh quê xưa sao giờ đổi khác.
Tôi ngậm ngùi biết nói cùng ai.
Cái cơ cực thì muôn đời vẫn vậy
nhưng sao tôi quên lãng chốn quê này?
Câu hỏi vang lên hay là lời trách móc
trách thân mình chỉ biết nghĩ riêng ta.
Cuộc sống còn trăm ngàn người khổ cực,
Sao họ vẫn tìm về được với quê.
Ta hãy nhận lỗi vì mình vô tâm quá,
Đừng dối lòng rằng vì cuộc sống gian nan.
Làng quê ơi xin cho tôi tìm cái chốn
Thuở hàn vi bên đám bạn chăn Trâu.
cái lạnh không làm tắt nụ cười trẻ.
Cứ nô đùa mãi đến buổi chiều buông.
Quê hương ơi sao nghe quá đổi thân thương,
chỉ 2 tiếng mà bao hàm nhiều ý nghĩa.
Điều đó chắc không riêng gì tôi nghĩ
Vì chúng ta ai chẳng có chốn cho riêng mình.
Một khúc sông Thạch Hãn, Quảng Trị.
Sài Gòn 24-06-2008
Đinh Thanh Hải
Đinh Thanh Hải
Đọc lại những trang cũ của blog, thấy bài thơ mình viết về làng quê hương. Đưa lên để đọc lại cho khỏi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ Ông Bà, nhớ Ba mạ ...
Nhận xét
Đăng nhận xét