Mơ Ước Bao Lâu
Nhạc sĩ Nhật Ngân (Trịnh Lâm Ngân)
Hôm cuối tuần vừa rồi tôi đi dự đám cưới con ông chú ở Đắk Nông ... Từ Sài Gòn lên đó không xa, chỉ mấy trăm cây số, nhưng con đường đi rất xấu, nên có lúc xe phải bò trên đường ... ban đầu dự định là cưới xong là lên xe về liền, vì đường xấu mà đi đêm thật nguy hiểm, mùa này lại là mùa mưa nên đường rất trơn trượt. Nhưng đám cưới xong bà con mời về nhà thăm chơi, lại lôi đàn guitar ra hát, có đàn guitar, có bia rượu và đặc biệt là ngồi bên những người bà con quê hương ... Làm sao mà dứt áo ra về được ... Những bài nhạc trữ tình lại vang lên, tôi đang bị khan cổ nhưng cũng không quên hát những bài nhạc lính góp vui: Xin anh giữ trọn tình quê, xuân này con không về, rừng lá thấp, qua cơn mê ... Do hậu quả của một đêm vui tại Sài Gòn trước hôm đi Đăk Nông, đêm đó cũng từ cái vụ hát hò, ngứa cổ hát chơi ... nên cái cổ tôi đã khàn đi, nói không ra hơi ... Vậy mà do ham vui, các chú lại cứ nói: Hải hát tặng mọi người mấy bài đi ... vậy là làm tới.
Ngồi một lúc thì phải đứng dậy ra về, tiếc lắm nhưng không ngồi lâu được ... xe chúng tôi chạy ra Kiến Đức thăm bà con một tý rồi về Sài Gòn ... Nhưng nào có về liền được, chúng tôi lại ghé nhà vợ chồng người quê miền trung, chồng là người Quảng Ngãi, vợ là người làng Đại Hào, Triệu Phong, Quảng Trị ... gần quê tôi ... Gặp quê nên vui lắm, ngồi nói chuyện toàn dùng từ địa phương: " O nớ có cặp bụ to đại chang, sương treng nác nặng cùi cụi, vô trữa cươi O bị trợt cẳng bổ trầy trục cúi ..... " Lúc này thì tôi đã thấm men, vậy là không e ngại ngồi hát hò, chẳng còn e ngại hay sợ gì ... cổ thì khan đặc nhưng vẫn cố gắng hát, mà hát bài hát ngẫu hứng mới ghê ... Say vô là tôi có cái tật đó, hát ngẫu hứng, và mai là quên ngay, chẳng thể nhớ lời ... Hát xong bà con cứ hỏi: ủa bài này sao lạ quá, chưa nghe lần nào? xin hỏi của ai sáng tác vậy ............ Tôi chỉ cười: bài ni của thằng Hải say sáng tác đó.
Cái O làng Đại Hào nghe ông chú kể là đang làm hiệu trưởng một trường ở Đắk Nông ... Ngôi nhà của O to quá, đẹp quá ...Mừng cho O ... Ngồi nói chuyện O cứ tíu tít cười, nụ cười của sự an nhàn sung sướng, chẳng chút lo toan ... Nghe O làng ở Đại Hào tôi lại nhớ về cái ngày lau mũi chưa sạch mà đi tán gái ... năm đó tôi về quê ăn tết, hình như lúc đó tôi học lớp 11 ... về làng ăn tết mà gặp mùa mưa, đường lầy lội lắm. Lão Lượm nói với hai đưa tôi: Ê lên làng Đại Hào chơi đi, có cô gái rất xinh đẹp, hai thằng bây ai cua được cứ cưa hi ... Nghe có con gái đẹp ai không khoái, mưa gió cở nào cũng bò đi ... Tôi và Thành nói Lượm đưa tôi và Thành lên làng Đại Hào chơi ngay, Trời mưa nên đâu có đi xe đạp được, vậy là đi bộ ... đường trơn nên đâu có đi dép được, vậy là phải cầm dép trên tay mà đi ... vừa đi vừa hát: " tình yêu có từ nơi đâu, êm em một khúc sông cầu ... " . Tôi cứ tưởng là gần thôi, nhưng đi hoài mà vẫn chưa lên tới, đi một đoạn tôi lại hỏi: gần tới chưa Lượm ơi ... lão Lượm cứ cười và nói gần tới rồi, cứ đi tiếp đi ... Lên tới nhà cô Lan thì đã trưa, trong nhà hôm đó lại đám giỗ cúng đưa ông bà ( tục lệ quê là gần tết làm mâm giỗ mời ông bà về ăn tết cùng gia đình, qua tết lại làm mâm cơm tiễn các cụ đi )... vậy là chúng tôi gặp thời, có bữa ăn ngon ... Sau khi ngồi nói chuyện một lúc thì tôi mới biết cô ấy hơn tôi 15 tuổi, và cô ấy kể tên các chàng ở làng tôi hồi trước hay lên nhà cô chơi, trong những tên đó có tên mấy cậu bà con của tôi ... Cô ấy sợ tôi ngại nên cũng nhẹ nhàng mói: Tuổi tác có chi mô nơ, mấy bạn cứ xưng tên với mình thôi. Ôi đúng là con nít ranh, đi cua gái từ thời còn tắm mưa ở truồng.
Nhiều nơi cần phải ghé quá mà lại không có thời gian, vợ chông O làng Đại Hào cứ năn nỉ ở lại đây đi, sáng mai lên ... tối nay đi hát hò cho vui ... Nhưng không thể nào ở lại, vậy là chia tay và hẹn ngày gặp lại.
Trời lúc này lại mưa, ban ngày chạy xe đã bò như vậy, tối chắc lại bò chậm hơn ... lên tới Sài Gòn chắc là 12 giờ đêm quá. Dọc đường đi cứ sợ bác tài không tập trung, vậy là chúng tôi mở nhạc nghe, rồi cùng nhau hát theo ... người thì hát người thì giới thiệu tác giả hay xuất xứ bài hát ... Những bài hát nhạc lính trước 1975 lại vang lên trong đêm ... và đến bài MỘT MAI GIÃ TỪ VŨ KHÍ chúng tôi cứ nghe đi nghe lại bài đó hơn mười mấy lần, ôi một bài hát thật hay của cố nhạc sĩ Trịnh Lâm Ngân. nhạc sĩ Trịnh Lâm Ngân tên thật là Trần Nhật Ngân. Sinh tại Thanh Hóa và lớn lên tại Ðà Nẵng. Ông bắt đầu sáng tác từ năm 1959 ... Những ca khúc của ông đã sống mãi với thời gian, những bài viết về Mẹ, về Lính ... Nhạc sĩ Nhật Ngân đã ra đi vào 10 giờ sáng ngày 21, tháng 1, năm 2012, tại Nam California, ông hưởng thọ 70 tuổi. Ông đã để lại Trên 100 tác phẩm. Tôi rất thích những bản nhạc của ông do ca sĩ Duy Khánh thường trình bày. Tôi hay hát những bài của ông: Xuân này con không về, Qua Cơn Mê, Một Mai giã từ vũ khí, đêm nay ai đưa em về ...
Dọc đường về mưa gió, đường lầy lội, xe cứ như đi trên những hố bom đạn của chiến tranh, mọi người nói vui, đúng là đường đi lên Đắk Lắc, nên xe phải lắc ... Vừa đi vừa nghe đi nghe lại bài Một Mai Giã Từ Vũ Khí, lâu nay tôi hay nghe ca sĩ Duy Khánh trình bày, nhưng hôm nay tôi lại được nghe hai ca sĩ trẻ, thuộc thế hệ của tôi: Đan Nguyên và Quốc Khánh, cách hát của họ đã làm mới bản nhạc ... Ca từ bài hát hay quá vậy, thật tuyệt vời ... nhạc sĩ đã vẽ lên một thiên đường ... một làng quê mà người lính mơ khi tàn chinh chiến trở về ... Anh lính sẻ tìm lại tuổi thơ của mình đã mất năm nao, anh vui cùng ruộng nương, cùng con trâu, với cây đa bến đò, lũy tre ... Vì anh đi mà mọi thứ đã thành hoang phế rông rêu ... Anh lính sẻ dựng lại căn nhà xưa và đón cha mẹ về, chăm sóc cha mẹ với phận hiếu làm con. Rồi anh sẻ sang thăm nhà em, sẻ có miếng cau trầu ... chúng ta làm lại từ đầu: " Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa / Rồi anh sẽ đón cha mẹ về / Rồi anh sẽ sang thăm nhà em / Với miếng cau, với miếng trầu, ta làm lại từ đầu ... "
Anh Lính cũng không quên những người đồng đội đã nằm xuống, họ đã không may mắn như mình ... " Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm / Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn / Bạn anh đó đang say ngủ yên / Xin cám ơn ! Xin cám ơn ! Người nằm xuống ... " Bạn của anh đã vĩnh viễn ra đi, cái thiên đường ở trần gian sẽ không bao giờ có ... họ đã mãi nằm xuống, đã chìm vào giấc ngủ ngàn thu.
" ... Ðể có một ngày, có một ngày cho chúng mình / Ta lại gặp ta, còn vòng tay / Mở rộng thương mến bao la. / Chuông chùa làng xa, chiều lại vang / Bếp ai lên khói ấm tình thương / Bát cơm rau thắm mối tình quê / Có con trâu, có nương dâu / Thiên đường này mơ ước bao lâu. " Hình ảnh quá đẹp, tiếng chuông chùa vang lên trong những buổi chiều, những làn khói bếp bốc lên từ những căn nhà tranh, một cái ấm áp của gia đình êm ấm hạnh phúc, cuộc sống tuy còn nghèo nhưng chỉ với bát cơm rau đã thắm đượm mối tình quê ........... Chiến tranh hết rồi anh lính thôi còn cầm súng mà thay vào đó là con trâu, cái cày, nương rẫy ... TẤT CẢ NHƯ MỘT THIÊN ĐƯỜNG ... MỘT THIÊN ĐƯỜNG NÀY MƠ ƯỚC BAO LÂU.
Có rất nhiều bài hát ra đời trước khi ta cất tiếng khóc chào đời, có những bài hát đã ra đời trước nhiều thế hệ với ta ... Nhưng những bài hát đó đã thấm vào bên trong con người ta, suy nghĩ của ta ... Tôi là người sinh ra khi đất nước đã hết bom đạn, hết chiến tranh ... Nhưng khi nghe những bản nhạc thời lính, tôi vẫn cảm nhận từng ca từ, từng giai điệu ... có thể tôi không bao giờ quên những bài hát như vậy.
Sài Gòn 30/07/2012
Đinh Thanh Hải
Đinh Thanh Hải
.............
Nhận xét
Đăng nhận xét