Khỏa thân nào mang tội gì ?
Trang là một cô gái có
khuôn mặt xinh tươi, với ba đường cong đầy quyến rũ. Cô rất thích được
chụp hình, nên mỗi lần nghe ai đó tổ chức chụp ảnh là cô đi theo ngay.
Khuôn mặt tươi xinh và nụ cười hiền cùng ánh mắt thơ ngây làm cho bao
nhiêu anh phó nháy phải bâng quơ, cảm xúc dâng trào. Trang rất ăn ảnh, ở
ngoài xinh đẹp một chứ lên hình là đẹp gấp ngàn lần hơn. Trang diễn mà
như không hề diễn, những tay mới tập chụp hình cũng rất dễ dàng có hình
đẹp. Ban đầu Trang e dè trong diễn xuất, còn hơi cứng trước những ống
kính của nhiều tay chụp hình. Lâu dần, Trang diễn rất đạt, có những anh
chàng chụp đi chụp lại cả chục lần nhưng vẫn thích chụp cho cô. Bạn bè
cứ khen cô sao mà ăn ảnh quá vậy ...
Câu đó không biết khen hay là nói xa nói gần, vì ông bà xưa hay nói người nào ăn ảnh thì rất khổ và lận đận đường đời, họ thường khổ và bạc mệnh hơn là vui vẻ hạnh phúc !
Trang mặc kệ mọi thứ, chỉ đi theo con đường đam mê được chụp ảnh mà thôi, dù có xa xôi ở đâu Trang cũng gật đầu đồng ý đi chụp, có hình đẹp là Trang vui liền à. Có những khi đi chụp ở miền núi cao, leo không đã mệt đứt hơi, chưa kể phải tạo dáng cả buổi trời, chân tay rã rời, thân hình mệt mỏi. Ôi có những hình ảnh đẹp cũng cực ra phết. Những buổi chụp áo dài, rồi chụp bên biển, rồi chụp bikini ... Trang hình như không còn e ngại nữa, cô thay đồ ngay trước mặt những tay chụp hình.
Chào Trang, anh là Nghĩa làm bên quảng cáo và có đam mê chụp hình
Dạ, em chào anh, em có thấy hình anh chụp rồi, đẹp lắm anh à
Một người mê được chụp và một người mê chụp hình đã quen nhau, đến bên nhau vì có chung niềm đam mê hình ảnh. Họ đã tung bay trên đôi cánh thiên thần, bay lượn cùng trời cùng đất ... Nơi nào có cảnh đẹp là họ lại cùng nhau đi chụp. Giữa cái mênh mông của đại ngàn, với nhưng thác nước reo, không gian như tách biệt, nơi ấy giờ chỉ có hai người, họ lọt thỏm vào thiên nhiên. Nghĩa đến bên Trang và thì thầm: Em ơi, anh chụp cho em một bộ ảnh nude bên thác nhé ... Trang ngần ngại trong chốc lát rồi gật đầu. Hai người yêu nhau mà, lại giữa rừng núi như vậy đẹp vô cùng, chẳng có ai nhìn mà e với ngại ... Trang dặn hờ: Anh chụp và chỉ anh với em xem thôi nhé ! Nghĩa gật đầu: Ngu sao cho ai khác xem hình ảnh của người yêu anh.
Dòng thời gian trôi, họ đã yêu nhau 3 năm 9 tháng và 10 ngày ... họ vẫn còn yêu nhau nhưng không thể bên nhau. Nghĩa phải đi định cư với ba mẹ ở bên Mỹ, trong thời gian yêu hình như họ cảm nhận đây chỉ là chung niềm đam mê, chứ không hẳn là tình yêu. Bao nhiêu lần chia xa rồi hợp ... nhưng tình cảm dần mờ nhạt.
Bà Châu ơi, tôi cho bà xem cái này nhé, nhưng bà phải hết sức bình tĩnh. Chuyện là vầy, hôm qua thằng con tôi đó đưa mở internet ra và cho tôi xem, xem đi xem lại mà mắt tôi mờ ra và chợt nhận ra đây là cô Trang, con dâu của chị Châu. Mấy hôm nay tụi nhóc nó bàn tán ầm lên, tôi can tụi nó đừng nói chuyện này kẻo lọt ra ngoài thì xấu gia đình mình. Chúng nó nói là bây giờ ai cũng biết rồi, không những một hình mà cả chục hình, hình nào cũng thấy rỏ mặt con Trang.
Bà Châu xem xong hình thì ngất xỉu, phải đưa đi bệnh viện cấp cứu ... một đứa con dâu thảo của bà sao lại ra cơ sự như vầy. Giờ mặt mũi nào mà bà đi ra đường, bà con chòm xóm họ đàm tếu sao mà ngẫng đầu lên được.
Trang biết tin vội liên lạc ngay cho Nghĩa, và hỏi sao hình ảnh khỏa thân của cô có đầy trên mạng. Nghĩa xin lỗi cô và giải thích: Hôm đấy máy tính bị vi rút, Nghĩa mới mang ra tiệm duyệt vi rút ... Sau đó thì trên mạng đăng tải hình ảnh của Trang, Nghĩa không thể nào kiểm soát được. Trang giận quá quát: Anh đã hứa là chỉ anh và tôi xem thôi mà.
Nghĩa: Anh xin lỗi em, ngàn lần xin lỗi em
Trang: Xin lỗi mà để làm gì? Khi hình hài tôi phơi đầy trên mạng, tôi phải sống làm sao đây?
Trang rơi vào tuyệt vọng, trầm cảm ... đi ra đường bất cứ ai nhìn mình thì Trang đều nghĩ họ đang đàm tiếu cô. Những ánh mắt làm cô sợ, cô đã khóc, đã ân hận, đã ăn năn ... Trong đầu Trang chỉ có một điều ước: Ước gì cô chưa một lần chụp hình khỏa thân, ước gì nếu có chụp thì đừng bao giờ chụp khuôn mặt, vì cơ thể ai cũng giống ai ...
Trang dắt thằng con trai 6 tuổi chạy về nhà ba mẹ đẻ, mong được tìm sự an ủi, vỗ về ... Vừa đến cổng bố cô quát thẳng vào mặt Trang: Này cái đứa con hư hỏng kia, mày bôi tro trát trấu vào mặt bố mẹ mày vậy đấy hả ... Bố mẹ mày mang nặng đẻ đau, nuôi cho mày ăn học, mày trả công bố mẹ mày thế này à ? Cầm xấp hình trên tay, ông bố ném thẳng vào mặt Trang ... Người mẹ kéo con vào lòng và an ủi: Ôi mẹ thương con gái, vì trẻ dại nông nỗi mà nên cơ sự này, thôi về bên mẹ. Đứa con trai nhặt mấy tấm hình rơi trên sàn, xem xong cu cậu cầm tấm hình đến bên mẹ: Mẹ mẹ, sao những tấm hình này mẹ không mặc áo quần ...
Tiếng kèn trống vang lên phía cuối con đường ... đoàn đám tang vừa đi qua, người dân đứng hai bên đường lắc đầu thương xót: Con bé đẹp vậy mà bạc phước, ảnh nu với chả nút. Chết chi mà oan uổng, tự tử đâu phải là một cách chọn hay. Đời này thiếu gì cô chụp khỏa thân vì môi trường, khỏa thân vì động vật mà họ cứ sống phây phây ra đây thôi. Khỏa thân nó nào mang tội, mà mang tội ở cái sự hà khắc của mọi người, gia đình, dư luận, thói tập tục văn hóa xưa cũ ... Đã giết chết một thân phận người.
Câu đó không biết khen hay là nói xa nói gần, vì ông bà xưa hay nói người nào ăn ảnh thì rất khổ và lận đận đường đời, họ thường khổ và bạc mệnh hơn là vui vẻ hạnh phúc !
Trang mặc kệ mọi thứ, chỉ đi theo con đường đam mê được chụp ảnh mà thôi, dù có xa xôi ở đâu Trang cũng gật đầu đồng ý đi chụp, có hình đẹp là Trang vui liền à. Có những khi đi chụp ở miền núi cao, leo không đã mệt đứt hơi, chưa kể phải tạo dáng cả buổi trời, chân tay rã rời, thân hình mệt mỏi. Ôi có những hình ảnh đẹp cũng cực ra phết. Những buổi chụp áo dài, rồi chụp bên biển, rồi chụp bikini ... Trang hình như không còn e ngại nữa, cô thay đồ ngay trước mặt những tay chụp hình.
Chào Trang, anh là Nghĩa làm bên quảng cáo và có đam mê chụp hình
Dạ, em chào anh, em có thấy hình anh chụp rồi, đẹp lắm anh à
Một người mê được chụp và một người mê chụp hình đã quen nhau, đến bên nhau vì có chung niềm đam mê hình ảnh. Họ đã tung bay trên đôi cánh thiên thần, bay lượn cùng trời cùng đất ... Nơi nào có cảnh đẹp là họ lại cùng nhau đi chụp. Giữa cái mênh mông của đại ngàn, với nhưng thác nước reo, không gian như tách biệt, nơi ấy giờ chỉ có hai người, họ lọt thỏm vào thiên nhiên. Nghĩa đến bên Trang và thì thầm: Em ơi, anh chụp cho em một bộ ảnh nude bên thác nhé ... Trang ngần ngại trong chốc lát rồi gật đầu. Hai người yêu nhau mà, lại giữa rừng núi như vậy đẹp vô cùng, chẳng có ai nhìn mà e với ngại ... Trang dặn hờ: Anh chụp và chỉ anh với em xem thôi nhé ! Nghĩa gật đầu: Ngu sao cho ai khác xem hình ảnh của người yêu anh.
Dòng thời gian trôi, họ đã yêu nhau 3 năm 9 tháng và 10 ngày ... họ vẫn còn yêu nhau nhưng không thể bên nhau. Nghĩa phải đi định cư với ba mẹ ở bên Mỹ, trong thời gian yêu hình như họ cảm nhận đây chỉ là chung niềm đam mê, chứ không hẳn là tình yêu. Bao nhiêu lần chia xa rồi hợp ... nhưng tình cảm dần mờ nhạt.
Bà Châu ơi, tôi cho bà xem cái này nhé, nhưng bà phải hết sức bình tĩnh. Chuyện là vầy, hôm qua thằng con tôi đó đưa mở internet ra và cho tôi xem, xem đi xem lại mà mắt tôi mờ ra và chợt nhận ra đây là cô Trang, con dâu của chị Châu. Mấy hôm nay tụi nhóc nó bàn tán ầm lên, tôi can tụi nó đừng nói chuyện này kẻo lọt ra ngoài thì xấu gia đình mình. Chúng nó nói là bây giờ ai cũng biết rồi, không những một hình mà cả chục hình, hình nào cũng thấy rỏ mặt con Trang.
Bà Châu xem xong hình thì ngất xỉu, phải đưa đi bệnh viện cấp cứu ... một đứa con dâu thảo của bà sao lại ra cơ sự như vầy. Giờ mặt mũi nào mà bà đi ra đường, bà con chòm xóm họ đàm tếu sao mà ngẫng đầu lên được.
Trang biết tin vội liên lạc ngay cho Nghĩa, và hỏi sao hình ảnh khỏa thân của cô có đầy trên mạng. Nghĩa xin lỗi cô và giải thích: Hôm đấy máy tính bị vi rút, Nghĩa mới mang ra tiệm duyệt vi rút ... Sau đó thì trên mạng đăng tải hình ảnh của Trang, Nghĩa không thể nào kiểm soát được. Trang giận quá quát: Anh đã hứa là chỉ anh và tôi xem thôi mà.
Nghĩa: Anh xin lỗi em, ngàn lần xin lỗi em
Trang: Xin lỗi mà để làm gì? Khi hình hài tôi phơi đầy trên mạng, tôi phải sống làm sao đây?
Trang rơi vào tuyệt vọng, trầm cảm ... đi ra đường bất cứ ai nhìn mình thì Trang đều nghĩ họ đang đàm tiếu cô. Những ánh mắt làm cô sợ, cô đã khóc, đã ân hận, đã ăn năn ... Trong đầu Trang chỉ có một điều ước: Ước gì cô chưa một lần chụp hình khỏa thân, ước gì nếu có chụp thì đừng bao giờ chụp khuôn mặt, vì cơ thể ai cũng giống ai ...
Trang dắt thằng con trai 6 tuổi chạy về nhà ba mẹ đẻ, mong được tìm sự an ủi, vỗ về ... Vừa đến cổng bố cô quát thẳng vào mặt Trang: Này cái đứa con hư hỏng kia, mày bôi tro trát trấu vào mặt bố mẹ mày vậy đấy hả ... Bố mẹ mày mang nặng đẻ đau, nuôi cho mày ăn học, mày trả công bố mẹ mày thế này à ? Cầm xấp hình trên tay, ông bố ném thẳng vào mặt Trang ... Người mẹ kéo con vào lòng và an ủi: Ôi mẹ thương con gái, vì trẻ dại nông nỗi mà nên cơ sự này, thôi về bên mẹ. Đứa con trai nhặt mấy tấm hình rơi trên sàn, xem xong cu cậu cầm tấm hình đến bên mẹ: Mẹ mẹ, sao những tấm hình này mẹ không mặc áo quần ...
Tiếng kèn trống vang lên phía cuối con đường ... đoàn đám tang vừa đi qua, người dân đứng hai bên đường lắc đầu thương xót: Con bé đẹp vậy mà bạc phước, ảnh nu với chả nút. Chết chi mà oan uổng, tự tử đâu phải là một cách chọn hay. Đời này thiếu gì cô chụp khỏa thân vì môi trường, khỏa thân vì động vật mà họ cứ sống phây phây ra đây thôi. Khỏa thân nó nào mang tội, mà mang tội ở cái sự hà khắc của mọi người, gia đình, dư luận, thói tập tục văn hóa xưa cũ ... Đã giết chết một thân phận người.
Tản văn
Đinh Thanh Hải
Sài Gòn October 28, 2014
Đinh Thanh Hải
Sài Gòn October 28, 2014
Nhận xét
Đăng nhận xét