Dìu bước tôi đi trên những con đường
MƠ CÓ EM BÊN ĐỜI
Những ngày qua, tôi rạo rực mong rước em về bên đời. Em là ước mơ mà tôi luôn ao ước, em xinh đẹp mỹ miều, đường cong của cơ thể em tuyệt mỹ. Ôi anh nôn nóng từng ngày, từng giờ. Đêm khi anh chìm vào giấc ngủ, hình ảnh em cứ hiện ra, anh chạy ùa đến bên em, hạnh phúc dâng trào, ngực anh căng ra vì trái tim căng phồng, máu anh chảy mạnh khắp châu thân. Người ta thường nói, cưới em phải cưới liền tay ... chứ để lâu thì người đời dèm pha, hoặc cướp em , ngăn cấm em về bên anh. Anh tưởng tượng ra những ngày ở tương lai, có em bên đời. Đi đâu anh cũng có em đi cùng, em như là bước chân của anh vậy, dìu dắt và đưa anh đến khắp nẽo đường phố Sài Gòn. Em yêu, hãy đến bên anh nhẹ, anh sẽ nâng niu chiều chuộng em như một nhánh hoa hồng, anh sẽ không làm xước dù một vết nhỏ trên cơ thể em. Hình như ông trời sinh ra em là để dành cho anh, em cao, dáng thanh thanh, đi bên anh nó như hòa hợp, hợp đôi vô cùng. Hãy đến bên anh nhé nàng Honda SH dễ thương, xinh đẹp !
Những ngày qua, tôi rạo rực mong rước em về bên đời. Em là ước mơ mà tôi luôn ao ước, em xinh đẹp mỹ miều, đường cong của cơ thể em tuyệt mỹ. Ôi anh nôn nóng từng ngày, từng giờ. Đêm khi anh chìm vào giấc ngủ, hình ảnh em cứ hiện ra, anh chạy ùa đến bên em, hạnh phúc dâng trào, ngực anh căng ra vì trái tim căng phồng, máu anh chảy mạnh khắp châu thân. Người ta thường nói, cưới em phải cưới liền tay ... chứ để lâu thì người đời dèm pha, hoặc cướp em , ngăn cấm em về bên anh. Anh tưởng tượng ra những ngày ở tương lai, có em bên đời. Đi đâu anh cũng có em đi cùng, em như là bước chân của anh vậy, dìu dắt và đưa anh đến khắp nẽo đường phố Sài Gòn. Em yêu, hãy đến bên anh nhẹ, anh sẽ nâng niu chiều chuộng em như một nhánh hoa hồng, anh sẽ không làm xước dù một vết nhỏ trên cơ thể em. Hình như ông trời sinh ra em là để dành cho anh, em cao, dáng thanh thanh, đi bên anh nó như hòa hợp, hợp đôi vô cùng. Hãy đến bên anh nhé nàng Honda SH dễ thương, xinh đẹp !
Sài Gòn - December 4 at 8:21am
Đinh Thanh Hải
................
VĨNH BIỆT EM
Anh nhớ mãi cái ngày đầu tiên có em, anh hạnh phúc vô
cùng. Anh rạo rực, vui sướng ... trái tim anh căng lên và máu chạy khắp
châu thân. Những ngày đó anh là thằng độc thân, một kiến trúc sư nghèo
từ Quảng Trị vào Sài Gòn lập nghiệp thời gian chưa lâu. Để có được em
đối với anh không hề đơn giãn. Anh tìm mọi cách, và cuối cùng sếp Nhật
ký bão trợ kinh phí cho anh cưới em. Ký xong sếp cười: đừng giống như
tôi nhé, đến khi sắp về hưu mà vẫn mang nợ.
Em à, anh không giấu em ... trước em anh có một cô tóc vàng, cô ấy gốc bên xứ tàu.
Từ ngày anh gặp em đến giờ cũng khá lâu rồi em nhĩ, anh nhớ không lầm
thì đó là năm 2008. Khi cưới em ôi gian nan cái việc thủ tục, giấy tờ.
Cuối cùng phải đi nhờ bạn cũ giúp.
Em yêu, anh cảm ơn em đã bên anh
một thời gian dài, em đưa anh đi khắp mọi nơi, cho anh những thăng hoa
của cảm xúc, cái dạt dào của yêu thương. Anh biết em phải chịu sức đè
nặng của anh lên em, em oằn mình cam chịu chứ không nói một lời. Anh
biết lắm chứ, nên anh thường xuyên chăm sóc em, cho em nguồn dinh dưỡng
tốt. Mỗi lần ốm đau, anh vội vàng đưa em đi điều trị ngay ... anh không
màng đến tiền bạc, miễn em khỏe và luôn đi bên anh là anh vui rồi.
Giờ đây, anh lại nói lời vĩnh biệt em, anh đau đớn vô cùng ... mất em cứ
như thể mất đi cái đôi chân, đôi tay, thậm chí như cắt đi một khúc
ruột. Nhưng em à, anh cần giải thoát cho em, giúp em thôi gồng gánh, oằn
mình vì anh quá nặng. Thương yêu em vô cùng, nhưng anh phải đành lìa xa
em thôi.
Anh sẽ không gã bán em, vì như vậy e quá tàn nhẫn, phải
ra giá, rồi trả lên xuống , thiệt hơn. Anh sẽ trao tặng em cho người anh
quý, họ sẽ thay anh quan tâm em, giành cho em tình yêu thương nhất.
Sài Gòn December 7 at 8:40am
Đinh Thanh Hải
..............................
NHỮNG LỜI NÀY CHO EM
Những ngày tháng cũ, cứ hai ngày một là
nó ghé vào rót dinh dưỡng cho em. Nay thì rót mà hoài chưa cạn, muốn ghé
thăm chốn quen mà chẳng được. Ôi cách biệt như ri sao mà đặng ? Đi
ngang qua, ngó chốn quên người ta thăm viếng, mà muốn vô nhưng em vẫn
còn đầy, đành lòng rướn bước làm ngơ, dông đi qua để cùng em về nơi ta
sẽ đến.
Không phải anh chê em của ngày tháng cũ, nhưng nhiều đêm anh
mãi lãng du, quên rằng em đang cạn nước, anh lòng vòng đi tìm nơi tiếp
nước cho em. Cũng không ít lần em khô cạn, anh phải dìu em lê bộ trên
đường. Mà nước em uống cũng không đòi hỏi như em mới, em mới chỉ dùng
hơn em 3 số.
Cái thời nay, nguồn dinh dưỡng cho em nó rất đắt đỏ.
Chẳng nằm yên một chỗ mà cứ lên xuống thất thường. Lên thì như con diều
no gió, xuống thì chậm và nhỏ giọt như cà phê phin.
Ừ thôi thì xin
em đừng oán hờn hay trách móc, anh đã chia xa em cũng giảm dần ghé thăm
nơi chốn em yêu thích, ghé hoài thì túi anh cũng cạn khô. Em mới tuy hơi
to, bự, nặng ... nhưng ăn uống cứ nhỏ giọt thấy thương, chắc em ấy đang
không muốn tăng kg thêm nữa.
Thôi xin chào em, và thời gian ghé thăm cũng dài ra ... và mỗi lần thăm thì dinh dưỡng rót nhiều hơn mới đầy.
Sài Gòn December 10 at 8:10am
Đinh Thanh Hải
Nhận xét
Đăng nhận xét