Một đời nàng Thu Cúc


THU CÚC
Nếu anh thích mùa thu
Em sẻ trần truồng trong hoa cúc
Để lòng anh thôi thúc
Hoa cúc nở mùa thu
(Thơ Đinh Thanh Hải - hình internet)

Mùa hạ năm nay sao mà khí trời nóng nực, đất đai khô đến nứt nẻ, cây cối xác xơ tiêu điều, cây cối như vừa bị một đám cháy thiêu rụi. Thiên nhiên thật hà khắc với con người vùng núi Véo Đu này. Ông Dục nhìn đàn chim cu ông nuôi mà xót lòng, bao nhiêu chú chim đã chết trong lồng. Ông chăm sóc, thúc dưỡng nó như con. Bà Đồng vợ ông đang có bầu mà cứ phát quạu: "Suốt ngày cu với xéo, vợ bụng mang dạ chữa chẳng hề chăm sóc quan tâm".
Bà Đồng dự sinh con vào mùa Hạ, mà sao con mãi chưa chịu ra, mùa hạ nóng nực lại cái bụng bầu thật mệt mỏi, mồ hôi ra đầm đìa. Cây cối, chim chóc còn sống không nổi nữa là con người. Chỉ có đám hoa trang thì vẫn sống xanh tươi, ra hoa đỏ thắm, hay hoa trang hợp với mùa hạ nhỉ. Nếu mình sinh con vào mùa hạ chắc sẽ xin ông Dục đặt tên con là Trang Hạ. Bà Đồng lấy tay phát ngang qua để gạt đi dòng suy nghĩ: "ui dào đàn heo đang chờ mình cho ăn, tắm rửa, đứng đây mà nghĩ ngợi vớ va vớ vẫn".
Trang trại ông Dục bà Đồng nuối cả trăm con heo, mỗi lần động đực là y như náo loạn cả lên. Những con heo cái kêu inh tai nhức óc, nhìn cái bộ phận sinh dục của con heo bà Đồng cười: "đúng là giống con nợn, thèm đực đến mức nó đỏ và sưng lên to thế ... không trách gì ông bà xưa ví von những đứa dâm dê thèm giao cấu là như con heo". Những con heo giống vừa thả vào chuồng là leo lên làm hùi hụi, y như ông Dục nhà bà. Làm với vợ mà y như con heo ấy chứ lỵ, công nhận lão ý sao mà khỏe thế. Nên cứ thế bà Đồng đẻ con như heo, hai năm một đứa, mới ngoài 30 tuổi mà đã mấy mặt con. Hàng xóm của bà cứ khen bà mát tay, nên nuôi heo nó lớn vù vù. Heo nái mười con như một, đẻ cả bầy và chỉ vài tháng là đem bán cho lò mổ họ giết thịt.
Mùa hạ khô khan dần qua, mùa thu lại về những chiếc lá vàng rơi đầy trên sân ... trong nhà tiếng trẻ con đã khóc oe oe, bà Đồng đã sinh hạ một cháu gái dễ thương sinh đẹp. Ông Dục vui lắm vì mấy đứa trước là trai, giờ có nếp có tẻ rồi. Ông thì thào bên vợ: bà này, mấy đứa trước tôi đã đặt tên, nay bà đặt tên cho con gái nhé. Bà hoa nhìn ra sân vườn, đám hoa cúc đang nở rộ, khoe sắc vàng giữa mùa thu. Bà lóe lên cái tên hay: Ông nè, lúc đầu tưởng sinh con vào mua hạ tôi định đặt tên con là Trang Hạ, nhưng nay là mua thu và ông lại thích nuôi chim cu, tôi đặt cho nó cái tên Thu Cúc nhé ! Ông Dục nghe xong thì lồng lên: Sao bà có ý vậy đặt tên gì mà thúc cu ... bà Đồng: đó là tôi nói lái vậy chứ tên Thu Cúc nó đẹp ông à ...
Trời ơi, Thu Cúc la lên trong cái màn đêm đen tối, đen như cuộc đời người đàn bà của cô. Bố mẹ cho cô đi học tận xứ tàu, qua đó cô gặp và cưới một anh chồng, có con xong hắn bỏ cô theo gái. Cô hận lắm đàn ông, cô xem họ như giống lợn: chỉ biết ăn - ngủ - và động đực. Sao không sinh con vào mùa hạ mà lại sinh vào mùa thu, để rồi cái tên Thu Cúc mãi bám bên đời. Một con đàn bà khát đực như tôi làm sao sống nổi hả trời ? Sao lại ác độc với số phận của tôi như thế này ? Đời chẳng thể được như con lợn .
Sang xứ Tàu tưởng đâu sẽ có tương lai rạng ngời, tốn bao nhiêu tiền bạc mà bố mẹ gửi sang. Quen và cưới anh chồng Tàu cứ tưởng là êm ấm. Nó cưới cô chỉ muốn dục vọng và sinh con, đêm đêm nó hì hục cho sướng thân nó rồi lăn đùng ra ngủ. Chẳng hề quan tâm và coi cô như một người vợ hiền. Dần cô căm ghét hắn, coi hắn như một con heo không hơn không kém. Đi làm thì thôi về nhà chỉ ăn rồi ngủ, và đè cô ra mà thỏa mản cơn dục vọng.
Sau 8 năm làm vợ thằng tàu, Thu Cúc bị đó đá văng ra khỏi nhà khi đã chán chê, nó theo cô gái khác trẻ và xinh đẹp, đâu như Thu Cúc già nua, ốm nhom vì mấy năm nay ăn không ngon, ngủ không trọn giấc. Thu Cúc ngậm ngùi quay về bên bố mẹ, nhìn đàn heo động đực cô lại đau đớn, đôi khi thèm ước ao một anh chồng như con lợn để cô thỏa cái khát khao đàn bà.
Cô có biết đâu rằng ngàn kiếp trước cô là Trư Ngộ Năng, đó là cái tên do Quan Thế Âm Bồ Tát Đặt nghĩa là con lợn nhận ra, ám chỉ Bát Giới luôn tự đánh giá mình quá cao mà quên mất mình mang một hình hài kinh khủng, xấu xí, dơ bẩn. Một con người lười biếng, háu ăn, háo sắc. Trước đó Trư Bát Giới giữ chức Thiên Bồng Nguyên Soái ở Thiên Đình, vì dâm dê Hằng Nga, nàng đã tâu với Ngọc Hoàng và thế là bị cho xuống hạ giới làm heo.
Đã qua bao nhiêu kiếp, giúp đường tăng đi lấy kinh ... ấy vậy mà vẫn còn nghiệp chướng, lần này lại đầu thai thành cô gái đó là Thu Cúc. Bị đàn ông dập vùi rồi bỏ rơi ... Cô cứ than trách, sao anh của cô ai cũng đẹp trai, mà cô lại xấu xí như vậy. Ông trời giam cô kiếp này chẳng có chồng, chẳng có đàn ông, cho sự thèm khát trong cô trào lên đến thảm hại. Để giải quyết cái dục vọng, vô lại xem "phim heo" (đó là những bộ phim khiêu dâm, quay sự giao hợp của con người). Cái màn hình mở lên nó như thay người đàn ông giúp cô đạt khoái cảm. Ôi Thu Cúc là Thúc Cu cơ mà, sao lại ra cơ sự như này. Đời này đâu thể muốn là có, mong là được.

- Ông ơi, chết mất rồi ông ơi ..........
- Chuyện gì mà bà la như cha chết mẹ chết vậy hử
- Con Thu Cúc của ông nó tự tử chết rồi ... ôi giời ơi con ơi là con ơi ...

Ông trời đày cô xuống trần gian trả nợ đã xong, kéo cô trở về thiên đình để tiếp việc giúp nhà trời ... Nhưng Ngọc Hoàng chắc rất buồn vì con heo nào có tội tình gì, mà giờ nó được vinh danh cho những ai dâm dê, khát tình dục. Nhưng nếu vợ hay chồng mà khen bạn như heo, thì bạn hãy vui và tự hào nhé, bạn đã làm hay làm tốt trên giường. Tình dục nó cũng là cái quan trọng cho hạnh phúc vợ chồng, ấm no hạnh phúc !

Sài Gòn 14-03-2015
Kts. Đinh Thanh Hải

Nhận xét

Bài đăng phổ biến