Bạn nghĩ về Nó ...
Nó tại sân bay Tà Cơn, Khe Sanh, Hướng Hóa, Quảng Trị
Theo dõi cái
bài viết của anh trên trang cá nhân trước đó khá lâu, nhưng mãi cho đến
cách đây hai tháng, khi Cà Mèn chính thức khai trương, tôi mới có dịp
gặp anh, tại một quán nhậu ở quận Tân Phú, Sài Gòn. Hôm đó, tôi chỉ uống
ít bia nhưng ra về lòng chếnh choáng, chẳng rõ nguyên do.
Người ta biết
đến anh là một Kiến trúc sư tài hoa, và là một nghệ sỹ với nhiều món
nghề không thể lẫn với bất kỳ ai. Hội hoạ, viết lách, âm nhạc, và mới
đây nhất là diễn viên. Ở mỗi sân chơi anh đều biết cách tôn khả năng của
mình lên tốt nhất có thể, để mỗi lần được nhắc đến tên anh, công chúng
sẽ phải trầm trồ: "Ui chầu chầu. Người chi mô mà tài lạ!"
Riêng tôi thích gọi anh theo một cách khác, bình dị hơn, thân thuộc hơn, gắn liền với mảnh đất nơi anh sinh ra và lớn lên: Đinh Thanh Hải - Người con của núi rừng Khe Sanh Quảng Trị.
Nó là ai?
Anh quê gốc ở
làng An Giạ ( nhắc đến An Giạ, người ta sẽ phải trầm trồ thán phục về
công cuộc bảo vệ tên làng, của anh và những người có tâm muốn giữ gìn
bản sắc văn hoá quê hương. Chính nhờ những đấu tranh không biết mệt mỏi
ấy, những kẻ cố chấp nhất cuối cùng cũng phải chịu cúi đầu nhận lỗi, trả
lại cho một làng quê yên bình của mảnh đất Quảng Trị yêu thương những
giá trị thiêng liêng nhất ), nhưng sinh ra và lớn lên ở Khe Sanh, vùng
núi cao nổi tiếng với hạt cà phê rang thơm nức mũi.
Ba anh là một
Hoạ sỹ có tiếng trong vùng, thế nên việc anh được thừa hưởng khả năng
hội hoạ chẳng có gì bất ngờ. Thú vị là, với niềm đam mê cùng cái tính
chịu khó có sẵn, ngay từ thuở thiếu thời, anh đã kiếm được tiền từ việc
phụ ba vẽ tranh.
Sinh ra ở Quảng
Trị, học đại học ở Hà Nội, nhưng chọn Sài Gòn làm chốn mưu sinh. Anh bộc
bạch, người ta thường nói Sài Gòn chẳng phải quê hương, chỉ là chốn ở,
nhưng anh luôn xem đây là mái ấm thứ hai sau quê hương Quảng Trị. Chính
những sự che chở cùng tình người nơi đây đã dìu dắt anh từ một kẻ xa lạ
đến với với cuộc sống đủ đầy hiện tại. Anh luôn trân trọng những giá trị
quý giá mà Sài Gòn đã mang lại cho bản thân.
Là một nghệ sỹ có tâm.
Từ ca hát, vẽ
vời, viết lách, đóng phim, chỉ cần trái tim thúc giục, anh chẳng bao giờ
ngại khó. Ở mỗi lĩnh vực, anh đều nhận được sự yêu mến từ các bạn bè,
anh em bởi lòng yêu nghề và sự tìm tòi, học hỏi không ngừng nghỉ.
Hoạt động ở
nhiều môi trường, lăn lộn khắp chốn nên anh hay va chạm người này, người
kia. Được cái anh hay nói thẳng. Chỉ cần việc phải thì anh sẵn sàng đấu
tranh cho đến cùng mới thôi. Bởi vậy, người yêu mến anh rất nhiều,
nhưng những kẻ đâm lòng ghen ghét cũng không hề thiếu. Dẫu vậy, anh luôn
tâm niệm, sống ở đời chỉ cần có cái tâm thì không sợ ai này kia trách
phạt.
Sống ở Sài Gòn
nhưng mỗi khi nghe quê hương có hoàn cảnh khó khăn cần sự sẻ chia, anh
luôn sẵn sàng kêu gọi mọi người giúp đỡ. Những người thân cận luôn đặt
niềm tin ở anh, cho nên mỗi lần nghe phát tín hiệu, những trái tim nhân
ái luôn dang rộng cánh tay để bảo bọc.
Những tác phẩm hay
"Hay" là từ thường dùng để ngợi khen, nhưng nói không ngoa, với những tác phẩm của anh, có lẽ nghĩa của nó vẫn khá bó hẹp.
Bước vào trang
cá nhân Đinh Thanh Hải, bạn sẽ không khỏi bất ngờ bởi rất nhiều bài
viết, hình ảnh đẹp về nhiều góc khuất khác nhau giữa đời thường. Đôi khi
là một ý kiến nhận định, là món ăn ngon, là bài châm biếm, là những bức
ảnh tự chụp ngây ngất lòng người.
Nhưng điều
khiến tôi cảm phục là việc anh bố trí các bài viết theo chủ đề rất khoa
học. Rất nhiều nhưng không hề bị loãng, rất ngăn nắp. Với một người bận
trăm công nghìn việc như anh, điều đó khiến người ta nể phục.
Bao nhiêu chữ
nghĩa cũng không thể diễn tả hết những cái hay, cái đẹp của một con
người. Xin dẫn những câu thơ của anh thay cho lời kết
"Hãy yêu đi, yêu đi nhé !
Cuộc sống này ngắn lắm ai ơi
Chẳng mấy chốc mà ta thành cỏ dại
Nên cứ yêu đi đừng e ngại
Hãy cứ yêu đi ... yêu đi nhé !
Yêu cho con tim mình hoài nhịp đập
Lúc rộn ràng căng mộng vì yêu
Hay rướm máu khi tình đổ nát
Cũng là đời hạnh phúc, đau thương
Hãy yêu đi, yêu đi nhé !
Dù mai này sướng vui hay đau khổ
Ta chấp nhận vì mình còn sự sống
Còn được yêu, được sống, được buồn."
.
.
Sài Gòn 01/02/2016
Nguyễn Đức Nhật Thuận ....................................
Ký họa Hắn
Họa sĩ: Lê Quang Thỉ ( Cây Cọ Cùn )
Họa sĩ: Lê Quang Thỉ ( Cây Cọ Cùn )
Hắn cao to lừng lững trông như người nước ngoài. Cha hắn là họa sĩ làng
nuôi hắn bằng củ sắn Khe Sanh mà răng hắn cao to như Tây. Nhìn tướng
hắn thì còn rất trẻ mà ăn nói như cụ già từng trải! Khi hắn nói chuyện
với ai, hắn cứ nhìn thẳng vào mắt người ta như đang lôi ruột, gan, phèo,
phổi của họ ra ngoài. Mới đầu thấy ngạo ngạo đáng ghét, lâu lâu thấy
đáng yêu. Mà đọc mấy cái Status hắn viết ra thấy cuốn hút đáng yêu thì
càng yêu hắn hơn.
Bình Phước 2015
Họa sĩ: Lê Quang Thỉ
Họa sĩ: Lê Quang Thỉ
..............................
Nó đang cai nhậu, vì sức khỏe - cuộc sống - tình yêu
Cai Nhậu ...
Xa
rồi những buổi tiệc rượu linh đình mà ở đó thường hay có
bóng dáng của một gã kiến trúc sư lãng tử ,vui tính,hào
nhoáng mà đầy chất nghệ sĩ đa tình .tiệc vui nào có sự hiện
diện của anh ắt hẳn sẽ có những tiếng
nói cười rôm rả hòa lẫn những âm thanh cốc cốc ,cụng ly nào
zô ta cạn .và sẽ là một thiếu sót rất lớn nếu như ai đó đã
có lần cùng ngồi nhậu với anh mà Ko được nghe a hát .nhìn
những ngón tay anh tinh nghịch bên chiếc ghi ta mộc vang lên những
âm thanh rộn ràng vui nhộn mà bạn Ko thể nào ngồi yên đấy
được .tuy a ko phải là một ca sỹ chuyên nghiệp nhưng những giai
điệu trữ tình mà a thể hiện cũng khá sâu sắc và đi vào lòng
người Ko kém.Có thể a ru con ngủ rất kém nhưng đối với bạn
nhậu(bằng tửu) thì tôi tin chắc rằng mọi người sẽ phải đi vào
giấc ngủ ngon lành với tửu lượng đỉnh cao của a. ở mảnh đất
Sài Gòn này tửu lượng giống như a chỉ đếm trên đầu ngón tay
hay nói cách khác chỉ trong phạm vi hàng đơn vị ...
Người thân hay những người mến a chắc chắn sẽ luôn ủng hộ và bên cạnh a .
Người thân hay những người mến a chắc chắn sẽ luôn ủng hộ và bên cạnh a .
Anh
em ta tuy sinh ra và lớn lên ở hai miền khác nhau và lựa chọn
cái nghề cũng hoàn toàn không giống nhau nhưng mà bây giờ lại
cùng bước trên một con đường «stop beer »
Con đường ấy mang tên là :Future ,Healthy and Happy.
Con đường ấy mang tên là :Future ,Healthy and Happy.
Sài Gòn 14-04-2015
Nguyễn Mạnh
...........
Tôi không nói ra đây để ca ngợi hay lăng xê anh, mà chỉ muốn giới thiệu thêm về anh, người con của miền đất Khe Sanh - Quảng Trị.
Cái tính tôi chẳng thích nói dài, mà nói nhiều đã chắc gì có người muốn nghe. Thật ngắn gọn thôi nhé.
Và chân dung anh đây: Gã trai với cái tên Đinh Thanh Hải, còn có nick name Bom Teo xin ra mắt mọi người.
Anh có thân hình "bé nhỏ" và bộ râu yêng hùng y chang Từ Hải, một nhân vật trong siêu phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du. Kể cả cái kiểu cười ha hả sảng khoái và cặp mắt đa tình. Gương mặt khá điển trai, thông minh. Tóm lại là rất men lỳ.
Anh thích được cùng bạn bè tụ tập ăn nhậu, hát hò (đó cũng là mong muốn của nhiều người chứ không của riêng ai) và Kua gái đẹp (chả biết có phạm luật không...híc)
Là Kiến trúc sư nhưng cái oái oăm của anh là thích viết lách, viết về người thân, bạn bè anh yêu quý, viết về cuộc sống biến hóa và những mảnh đời xung quanh mình...tất cả những gì mà anh cảm thấy tâm đắc. Anh say mê với nghề viết hơn cả những cây viết chuyên nghiệp và cái đặc biệt ở chỗ anh viết rất có duyên. Anh viết cũng chẳng phải để kiếm tiền mà chỉ đơn giản là anh muốn viết, để chia sẻ với mọi người.
Sự đa dạng và cởi mở trong phong cách viết của anh khiến người đọc thấy cuốn hút, thú vị. Không phô trương, hoa mỹ, lại hóm hỉnh và rất đời thường nên các nhân vật qua ngòi bút của anh luôn được mọi người mến mộ, dù chưa biết họ là ai, chưa gặp họ bao giờ.
Ngoài sở thích viết, anh còn thích thể hiện tài năng là một nhiếp ảnh gia. Anh nói đó là để lưu giữ lại những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời chứ có thưởng phạt gì đâu.
Nhưng chúng cũng thật có hồn lắm đấy.
Cái thể hiện rõ nhất, anh là người rất yêu quê hương của mình. Khi anh nói về miền đất cha ông, ở anh ai cũng nhận thấy một sự thiêng liêng đặc biệt, tha thiết lắm, nâng niu lắm. Thật ít người trong chúng ta bây giờ yêu quê hương đến nhường này. Anh nhắc nhở về từng kỷ niệm, từ thuở sơ khai đến lúc trưởng thành...khiến cho ai nghe cũng thấy nao lòng.
Cũng đâu có gì cao siêu, giản dị lắm chứ nhưng cái điều giản dị ấy đâu dễ mấy ai có được. Thật dễ hiểu vì sao anh có lắm bạn bè. Sự chân thành luôn có sức quyến rũ.
Mong là anh sẽ không trách tôi sau câu chuyện đường đột này. (Chỉ đơn giản là tôi yêu quý anh)
Hãy luôn như thế nhé Gã trai Đinh Thanh Hải
Hà Nội 04-12-2013
Nhà báo Nguyễn Kiều Oanh
Nguồn đăng bài Gã: http://www.dinhthanhhai.com/2013/12/ga-trai-inh-thanh-hai.html
...................
Hắn - họa sĩ Nhím ký họa tặng
Hắn ...
Lão gặp rồi quen với hắn cũng bắt đầu từ cái mạng ảo này. Thoạt tiên, thật ấn tượng với văn phong của hắn, mộc mạc, giản dị...hắn cứ viết về củ khoai, trái mít, con tép, con tôm...mà cứ thấy ngọt như mía lùi, thấm đẫm tình yêu quê hương, người đọc đc hắn rê dắt đến nhiều sự liên tưởng, thấy kỷ niệm thời ấu thơ, mái tranh nghèo , sự tảo tần của mẹ...đọc mà cứ rưng rưng lắm khi muốn khóc ... Lão thấy mến hắn qua những bài viết đó. Lão nghĩ, phải có tâm, phải có tình ... phải có cách sống khoáng đạt mới mới viết ra những dòng như vậy. Quả thật, khi gặp lại thấy mến hắn hơn, ồn ào đầy nhiệt huyết, yêu ghét cũng ào ào như vậy, hắn có thể bỏ hết công sức, thời gian để giúp ai đó mà hắn thấy quý mến ... và ngược lại … đã ghét ai ... thì ghét cả đường đi, lối về.
Lên phố thị sống và làm việc, là một kiến trúc sư hưởng lương của công ty nước ngoài, cuộc sống khá phong lưu, sáng làm tối nhậu, hắn lại từng viết báo, làm nhiếp ảnh gia, kể ra thì gọi hắn là người tài hoa cũng ko ngoa chút nào , nghe hắn kể về làng mạc, quê hương, về thuở cơ hàn vất vả lại thấy quý nhiều hơn khi bây giờ xã hội cũng lắm người xấu hổ với quá khứ , với quê hương nghèo khó của mình.
Lão nhìn thấy đằng sau những sự ồn ào đấy là khoảng lặng, hắn cứ sôi nổi, la làng như vậy, nhưng sâu thẳm bên cạnh những tràng cười là sự mênh mang. Hắn lấy rượu để che đậy đi nỗi buồn, hắn lấy những trận say lúy túy để quên tâm sự riêng của mình ... mà hình như, hắn có quên được gì đâu?
Niềm vui, nỗi buồn luôn theo mãi chúng ta trong cõi phù sinh này, hết đầy lại vơi, chỉ có thời gian là phươngthuốc thần hiệu nhất để chữa lành, chỉ biết động viên với hắn là cố tập cách... quên.
Và Hắn hãy viết thật nhiều, thật nhiều nữa đi, lão thích đọc cái cách hành văn mộc mạc của hắn và lão cũng tin rằng, rất nhiều người thích. Hãy luôn viết mộc, chân thành, đừng trau chuốt, đơn giản ... như chính con người của hắn.
Sài Gòn 25/04/2013
Lão Già Điên ( Lê Tuấn Anh )
Đăng bài: http://www.dinhthanhhai.com/2015/04/han.html
.......................
Người con của núi rừng Khe Sanh, Quảng Trị: http://www.dinhthanhhai.com/2016/02/nguoi-con-cua-nui-rung-khe-sanh-quang.html
- Đăng ở Facebook : https://www.facebook.com/notes/dinh-thanh-hai/b%E1%BA%A1n-vi%E1%BA%BFt-v%E1%BB%81-n%C3%B3/984894524854921?pnref=story
- Những bài viết lan man của Nó: https://www.facebook.com/notes/dinh-thanh-hai/nh%E1%BB%AFng-b%C3%A0i-vi%E1%BA%BFt-lan-man-c%E1%BB%A7a-n%C3%B3/842295335781508
- Nó viết về Tác giả - Tác phẩm: https://www.facebook.com/notes/%C4%91inh-thanh-h%E1%BA%A3i/n%C3%B3-vi%E1%BA%BFt-v%E1%BB%81-t%C3%A1c-gi%E1%BA%A3-t%C3%A1c-ph%E1%BA%A9m/854753137869061
Đăng bài: http://www.dinhthanhhai.com/2015/04/han.html
.......................
Người con của núi rừng Khe Sanh, Quảng Trị: http://www.dinhthanhhai.com/2016/02/nguoi-con-cua-nui-rung-khe-sanh-quang.html
- Đăng ở Facebook : https://www.facebook.com/notes/dinh-thanh-hai/b%E1%BA%A1n-vi%E1%BA%BFt-v%E1%BB%81-n%C3%B3/984894524854921?pnref=story
- Những bài viết lan man của Nó: https://www.facebook.com/notes/dinh-thanh-hai/nh%E1%BB%AFng-b%C3%A0i-vi%E1%BA%BFt-lan-man-c%E1%BB%A7a-n%C3%B3/842295335781508
- Nó viết về Tác giả - Tác phẩm: https://www.facebook.com/notes/%C4%91inh-thanh-h%E1%BA%A3i/n%C3%B3-vi%E1%BA%BFt-v%E1%BB%81-t%C3%A1c-gi%E1%BA%A3-t%C3%A1c-ph%E1%BA%A9m/854753137869061
yeezy boost 350
Trả lờiXóajordan retro
moncler
goyard
yeezys
canada goose jacket
supreme clothing
jordan shoes
giannis antetokounmpo shoes
jordan 1