Hãy chọn niềm vui mà sống
Ta luôn sống trong những giáo điều, khuôn phép mà xã hội đè lên. Luôn lo
sợ người khác nghĩ gì về mình, có chê bai, nói xấu không ?
Ta hãy
mặc kệ, hơi sức đâu mà phải lo lắng, bận tâm. Ai nghĩ gì ta mặc kệ họ,
chẳng ảnh hưởng gì hoà bình thế giới. Cuộc sống này ngắn lắm, sống nay
chết mai. Thế nên ta cứ sống cho ta, miễn sao ta vui là được. Sống không
hỗ thẹn với lương tâm mình, không gây hại đến ai ... Quan trọng nhất là
chính ta còn mọi thứ xung quanh luôn biến đổi, xoay quanh. Chua cay mặn
ngọt ta thích gì cứ nếm ... Đời mà sao phải lăn tăn ? Tranh đua, đấu
đá, bon chen thì rồi cũng chết về với thế giới bên kia, chẳng mang theo
bên mình thứ gì. Họa chăng sống tốt đời đẹp đạo, ta còn sống lại trong
lòng người thân quen thêm đôi ngày tháng.
hãy cho mọi thứ về nhẹ nhàng, nhỏ bé. Ta sẽ thôi buồn khổ ...
Cô đơn chứ gì: ta nghĩ rằng quanh ta nhiều ma ám, nên trời thương ta và bảo vệ người thân. Nén ta sống một mình ...
Ta thèm yêu à, sợ bà con nói ta lăng loàng, dâm ô, vượt quá giới hạn của thuần phong mỹ tục ... Ta hãy hoá giải nó ra: đời cần tình yêu như ta cần sự sống, ta khác đá vô tri là nhờ trái tim yêu. Ta dừng lại khác nào ta đã chết.
Nghèo chứ gì: nhìn xuống ta còn khá hơn nhiều người, nhiều người còn chẳng có chén cơm mà ăn.
Ta chán đời: hãy đi vô viên ung thư, xem bà con níu sự sống từng ngày. Hãy vô viện nhi xem người thân vui mừng chào đón thành viên mới ... Ta sẽ vui lên
Ta bị ung thư ư: ờ quan niệm trần gian là tù đày, ta chết sớm là được giảm án, về với Vĩnh hằng, nơi mà ta đã bị bắt đi .
Khi nào ta cảm thấy mọi thứ đến rồi đi nhẹ nhàng, lúc đó ta sẽ bình yên ngay chính tại tâm ta, đời ta ắt sẽ vui nhiều hơn u buồn, đau khổ. Đừng đâm đầu vào khai thác cái buồn khổ, mà hãy xoa dịu và khép lại. Hãy bớt sân si, đố kỵ, ghen ghét người khác. Ta làm vậy sẽ được gì? và mất mát điều gì ? Mai này rồi cát bụi cũng lại trở về với cát bụi ... lúc đó ta chợt nhận ra: Sao đời ta buồn nhiều hơn vui ... Thì đó là cái cuộc đời mà ta đã chọn, trách ai bây giờ, hối hận cũng đã muộn màng, bạn đã thôi ở trần gian.
Hãy tha thứ cho họ để ta tự tha thứ cho ta. Đời ta cần niềm vui trọn vẹn !
Sài Gòn 24-04-2015
Kts. Đinh Thanh Hải
Nhận xét
Đăng nhận xét