Chồng hờ, chồng chung





CHỒNG HỜ, CHỒNG CHUNG

Thương thay, cái phận chồng hờ,
Còn son, còn sắt, mà sài chồng chung.
Vui thì, chàng đến vây quanh.
Buồn thì chàng lại mù tăm mất hình.


Những khi mưa nắng, ướt sân mình.
Cầu mong chồng hỡi, hãy về bên em.

Chàng buông, một tiếng hững hờ,
Bên đây còn vợ đã già khắt khe.
Sớm khuya, cày cấy mảnh đất cằn.
Ra đi, vợ đã bắt mần sạch trơn ...

Còn đâu vốn liếng, để thăm nàng.
Hẹn em mùa nước đông đầy anh sang.

Trời ơi, cái số của đàn bà ...
Phải chăng nó giống bến đò quê hương.
Khi vui, đò đậu bên bờ ...
Mai kia đò chán, đò đành nhổ neo.

Xin ai đừng để, bến vắng con đò.
Như vôi phai nhạt, như trầu lá khô.
Thân em là gái xuân thì
Cớ sao lại để, phai mờ tháng năm.

Đục trong, bến nước với con đò ...
Xin ai đừng bỏ, bến đò bơ vơ .
Chồng hỡi, xin cắm chiếc cọc già,
Cho thuyền mãi đậu, bến đò mãi vui.

Sài Gòn 02-07-2015
Đinh Thanh Hải

Nhận xét

Bài đăng phổ biến