Xuân về trên núi rừng Khe Sanh
"Trên chuyến xe lam đông người chiều nao
Xui mình không quen mà ngồi bên nhau"
Bài hát "Chuyến xe lam chiều" vang lên làm Cúc Huyền nhớ về ngày xưa, trên chuyến xe lam từ Cần Thơ đi về quê nội ở Mỹ Tho. Ba Đức cùng cô con gái rượu sách trên tay túi ba lô trong đó có đôi bộ áo quần. Từ chiếc radio của bác tài xế, giọng ca của cặp đôi Chế Linh và Giao Linh hát sao mà hay đến vậy. Trời thì đang đổ cơn mưa, mà nhạc thì réo rắt, làm cho người nghe phiêu du tận nơi nào. "Trên chuyến xe lam đông người chiều nay. Nghe từng cô đơn nỗi niềm chua cay. Còn đâu một chuyến xe lam. Ngày nao mộng ước vô vàn, Nay kỷ niệm em một mình mang "
- O ơi cô, xe tới Khe Sanh rồi, mời O xuống xe ạ.
Ôi, về quê chồng mà lại nhớ chuyến xe lam miền tây là sao? Đón người con du là cơn mưa chiều Khe Sanh, những hạt mưa bay lất phất, bám vài tóc như những hạt sương rơi. Mảnh đất này như là cái duyên, ba Đức nợ ân tình của người dân tộc Vân Kiều - Pakô đã chăm sóc vết thương, cho đồ ăn thức uống cả tháng trời. Máy bay trực thăng bị bắn rơi mà chỉ còn mỗi ba Đức còn sống, mảnh đất nơi này đã che chở ba chăng? Rồi dòng đời cuốn trôi cả gia đình sang xứ xa xôi ấy, rồi hôm nay bất chợt cô được đặt chân lên miền núi cao đất đỏ này.
Khe Sanh miền núi cao của Quảng Trị.
- Ê, O tê, răng dám vô nơi ni?
- Dạ, xin lỗi eng, tui đi bộ tập thể dục buổi sáng đi bị lạc.
Cúc Huyền sáng sớm tinh sương đã thức dậy và đi bộ, lúc thì hướng lên Tân Lập, lúc hướng về Tân Hợp, lúc lại đi vào phía sân bay Tà Cơn. Buổi Sáng Khe Sanh trời se se lạnh, sương mù như vờn lên da thịt con người, những giọt sương đọng lại trên những hạt cà phê đang chín đỏ, căng mọng như đôi môi của cô gái tuổi yêu đương. Từng bước chân đi trên những con đường, như thể rằng thân thuộc từ lâu rồi, xứ quê này đã lưu giữ bước chân ai.
Đêm giao thừa đã đến rồi, màn đêm đen bao phủ một miền núi cao của Quảng Trị. Gia đình đang gói bánh chưng và bánh tét vừa xong, ba mạ chồng làm cái nồi thật to để nấu, những cây củi to được đun vào, chợt đâu đây bài ca Duy Khánh, người con quê Quảng Trị hát vọng về bài Xuân này con không về của Nhạc sĩ Trịnh Lâm Ngân: "Ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui , nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi. Bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng, trông bánh chưng ngồi chờ sáng, đỏ hây hây những đôi má đào ...".
- Eng chị ơi, mời eng chị vào công ty cà phê em một tý
Chiếc xe Fortuner đưa chúng tôi đi vào cây số 4. Một khóm lửa được đốt lên giữa sân, những miếng thịt heo rừng nướng than mùi thơm thật thèm, trời lạnh ngồi bên than hồng còn gì vui, đưa hai tay hơ lửa cho ấm rồi áp lên đôi má. Đêm giao thừa nào vui bằng đêm nay, cảm ơn người em quý đã cho vợ chồng một đêm đầy niềm vui, chắc mãi không bao giờ quên được.
.
Sài Gòn 10-08-2016
Đinh Thanh Hải
Bài hát Chuyến Xe Lam Chiều: http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/chuyen-xe-lam-chieu-1975-giao-linh.Vya66oWuMO.html
Trả lờiXóabirkin bag
Trả lờiXóagolden goose sale
supreme clothing
stone island t shirt
hermes
supreme
curry
supreme outlet
curry shoes
nike sb dunk high