Cô gái nơi nghĩa trang


- Anh ơi, chơi em đi!!!

Con đường tối om với hàng cây xanh cao ngút, cô gái bước ra đường vẫy tay mời Nó vào cuộc chơi. Dáng cao gầy với mái tóc "đờ mi gác xong", chiếc váy ngắn "cụt cỡn" làm phơi bày đôi chân gầy như chân hạc, làm cho bao kẻ trai hồn lạc lối... Sao đẹp như vậy lại đi làm gái đứng đường?

- Em ơi, anh không quen chơi ăn bánh trả tiền.

Cô gái đang dịu dàng chợt tay chống nạnh, cằm hách ra trước và chơi luôn một tràng: á đù, đĩ có giá của đĩ nha mày!!! Mày coi thường đĩ này chứ gì? Xin lỗi mày, con đàn bà nào cũng nằm ngửa và banh háng ra cho bọn bay đâm, nhưng kín hay lộ mà thôi, mày nghĩ con ghẹ mày từ nhỏ đến lớn chỉ chơi một cái buồi của mày hả? Xưa rồi mày, có khi hắn cắm sừng mà mày đếch biết...

- Ơ... tôi... tôi....
- Ơ cái mặt mốc mày, ơ làm thơ hay ơ lá mơ cuốn thịt chó chấm mắm tôm. Mày không thích chơi đĩ thì sao đi qua đây mà rà xe chầm chậm? Để tau lê cái mông thối ra chào đón mày?

Đi nhậu về dọc đường mắc tè, thấy đường tối lại nhiều cây cối và vắng người, định tấp vào đái phát chứ đâu ngờ gặp cô gái bán hoa, chửi te tua... Sao Nó không dùng chiêu của lão bạn, nói là vừa vấn hai điếu rồi, hôm sau quay lại ủng hộ em nhé!!! Từ chối khéo vậy thì đâu bị chửi. Đang cúi đầu xuống vì xấu hổ thì cô gái mắng tiếp.

- Thằng bóng râu, lượn đi cho nước nó trong mày, tau chửi cũng đã rồi, tau về nhà nghỉ đây, hôm nay ra đường gặp thứ gì đâu à, đúng là toàn gặp thứ khốn nạn?

Cô gái khuất dần sau hàng cây, mà chân tay Nó cứng đơ toàn thân như người chết đứng, lấy hai tay dụi dụi mắt và cái cổng trắng mà cô gái vừa đi vào hiện ra dòng chữ: Nghĩa trang Bình Hưng Hoà... ối, nhà cô ấy đây sao? Không lẽ nào cô ấy là...?

- Sao chú đứng thừ người ra vậy, vừa gặp một cô gái phải không? Tội nghiệp cổ chết oan lắm, cứ đêm đêm hay đi trêu chọc những người đàn ông, cổ hận những tay đẹp trai và râu quai nón. Xưa bạn trai cổ cũng râu quai nón và rất đẹp trai, đã bỏ cổ theo cô gái khác. Nhưng chú đừng sợ, cổ chỉ chửi vậy thôi, không hại chú đâu, thôi chào chú nhé! Chú về đi, gần 12h khuya rồi, nhậu say mà đi đêm coi chừng trúng gió, liệt dây thần kinh số 7 là mặt méo xấu lắm chú ơi...

Nó đứng đơ người ra khi nghe cô lao công kể chuyện, vậy là Nó đã gặp ma rồi. Định rướn ga chạy đi thì cơn gió nhẹ thổi qua nổi hết da gà, ngoái đầu quay lại thì cô lao công đang đi về cùng hướng với cô gái lúc nãy, mà sao cô lao công này không có chân mà vẫn đi được???
.
Sài Gòn 06/01/2017
Đinh Thanh Hải

Nhận xét

Bài đăng phổ biến