Tình quê Quảng Trị ở Sài Gòn
Sáng thứ 7 điện thoại của tôi reo lên, đó là người anh quê Quảng Trị gọi, anh nói: Chú mi khỏe không? Tối ni gặp chắc tí nghe ... Eng tổ chức buổi tiệc nhẹ ở nhà, cho eng tam Quảng Trị gặp chắc một bữa.
Eng Tam Quê Quảng Trị tại nhà eng Nguyễn Ngọc Trường.
.
.
Tôi gặp eng Trường ở nhà anh Phan Duy Đức, hôm đó là bữa tiệc chia tay xui gia, anh Trường đi cùng với anh Đoàn Thạch Hãn. Eng Trường để tóc dài, ăn nói giọng Quảng Trị đặc, qua bao nhiêu năm xa quê, ấy vậy mà vẫn giữ mãi giọng quê, thật tuyệt vời.
Anh Trường cũng như rất nhiều đứa con của quê Quảng Trị, phải rời xa quê hương đi tìm chốn đậu cho đời mình. Những ngày đầu bôn ba đầy khó khăn, có khi còn đi buôn hàng lậu mới mong đủ ăn đủ mặc. Với sự chăm chỉ làm ăn, tích góp ... hai vợ chồng anh Trường quyết định về Sài Gòn lập nghiệp, và cái quyết định đó đã đem lại sự thành công cho anh hôm nay, anh hiện giờ có xưởng may mặc lớn chuyên may đồ bảo hộ lao động.
Tôi vừa đến nhà thì đã thấy anh Đăng Bình cùng Việt Thành đến rồi. Tôi biết anh Đăng Bình cũng khá lâu trên mạng xã hội Multiply, đọc nhiều bài của anh viết thật hay, trong đó có bài nói về người quê Quảng Trị làm báo ở Sài Gòn. Đã mấy lần cứ nghĩ là gặp anh, nhưng phút cuối anh lại bận việc, thế nên mãi đến hôm nay anh em mới gặp nhau. Tôi và anh là một trong những người con luôn tự hào về quê hương Quảng Trị, có lần biết anh quê Hải Lăng, tôi mới chọc anh: Rứa eng ở Hải Lăng mà có nói giọng Huế không hè ? Eng cười và nói: Ui chầu, nói Quảng Trị chơ mần chi ôốc dôộc đi nói giọng Huế Hải hè.
Màn đêm dần kéo đến thì mọi người cũng vừa đến đông đủ, anh nhạc sĩ Võ Công Diên tay cầm cây guitar đến để đàn hát vui thêm buổi tiệc. Anh đạo diễn Trần Ngọc Phong thì mang chai rượu Johnnie walker ... Có cây đàn Guitar và thêm rượu ngon cùng những người cùng quê Quảng Trị như vậy thì còn gì hơn? Ở ngoài xã hội mỗi người là một công việc, người thì kinh doanh, đạo diễn, giảng viên, nhạc sĩ, xây dựng ... nhưng ngồi ở đây chỉ là tình đồng hương.
Buổi tiệc không chỉ có những lời ca, mà có cả thơ, có cả hò ... Và anh em lại đọc bốn câu thơ trong Lời gọi bên sông (còn được biết đến với tên gọi Đò xuôi Thạch Hãn) của Lê Bá Dương, bài thơ ra đời năm 1987:
Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
Tan chợ chiều xuôi đò có vội
Xin, xin đừng khuấy đục dòng trong.
Sau này nhà văn Đỗ Kim Cuông khuyên anh nên sửa lại - bài thơ lại được sửa lại hoàn chỉnh đó là:
Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Hóa tuổi hai mươi thành sông nước
Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm
Trong khi anh em đọc thơ, đàn hát, thì trong bàn tiệc có một người đang cầm cây viết hí hoáy viết, như thể không cho những dòng cảm xúc kia mất đi ... đó là nhạc sĩ Võ Công Diên, một người đã có nhiều tác phẩm được giải lớn, trong đó có bài: Bài Ca Yêu Thương - Bài hát anh viết về những cô gái thanh niên xung phong tại Ngã Ba Đồng Lộc: " Chiều nay về thăm Đồng Lộc nghe chuyện kể mười cô gái thanh niên xung phong / Các chị nằm đây dưới lòng đất mẹ, tuổi xuân này dâng tặng quê hương / Đồng Lộc ơi, thịt da em quyện vào sông núi / Cho nước sông La không bao giờ cạn, cho tiếng quê mình nghĩa nặng tình sâu / Đồng Lộc ơi mảnh đất quê hương sâu lắng những ân tình / Đồng Lộc ơi, chiều quê hương dạt dào trong nắng / Nghe tiếng ai ca đôi câu ví dặm / Nghe giọng ai hò rằng giận mà thương / Đồng Lộc ơi, cô gái quê ta hóa thành thiên hùng ca "
Sau ghi vội dòng cảm xúc, anh Võ Công Diên xin đàn và hát lên bài hát về quê hương Quảng Trị, dựa theo cái không khí ấm áp tình đồng hương cùng những câu thơ thật hay của nhà thơ Lê Bá Dương. Bài hát với những ca từ mộc mạc, điệu nhạc trữ tình nhẹ nhàng mà sâu lắng ... Đúng là người con Quảng Trị thật đa tài, ngồi ở đâu cũng ra thơ, thành nhạc. Anh chia sẻ: Mình sẻ hoàn thiện bài hát này, chắc 10 ngày nữa mình sẻ công bố ra công chúng.
Đêm ở Phú Mỹ Hưng đêm nay hay là đêm quê Quảng Trị ? Mà sao uống mãi chẳng thể say ...
Không gian như vui hơn, rộn ràng hơn ... khi tiếng đàn guitar và giọng hát cao ấm của đạo diễn Trần Ngọc Phong vang lên ... có lúc làm cho bà con thả hồn mình theo ca từ - điệu nhạc và cũng có lúc anh làm cho mọi người ôm bụng mà cười, có khi cười chảy cả nước mắt. Nhiều người nói: Buổi tiệc nào muốn vui, cứ trân trọng mời anh Trần Ngọc Phong cùng cây Guitar.
Đúng vậy, không biết trên phim trường lúc anh đảm nhiệm vai trò làm đạo diễn có khác gì nhiều không? Nhưng bất cứ khi nào gặp anh tôi đều thấy rất nhiều niềm vui, những tràng cười thật sảng khoái, bỏ quên phía ngoài những lo toan, người nhẹ tênh khi bước chân ra về.
Xin cảm ơn anh Trường đã tổ chức một bữa tiệc cho anh em Quảng Trị gặp nhau !
Chúc bà con Quảng Trị chúng ta luôn dồi dào sức khỏe, vui vẻ, hạnh phúc - Thành công trên con đường công danh sự nghiệp !
.
.
Sài Gòn 23/03/2013
Đinh Thanh Hải
...............
Sau hơn một tuần làm việc say mê, nhạc sĩ Võ Công Diên đã cho ra đời bài hát TA VỀ TẮM LẠI MỘT DÒNG SÔNG.
Bài hát với những ca từ thật tuyệt vời, một người nhạc sĩ quê hương Quảng Trị đã viết bằng những lời từ đáy lòng mình ... Bài hát còn có sự góp ý của anh Nguyễn Ngọc Trường, nhà báo Đăng Bình.
TA VỀ TẮM LẠI MỘT DÒNG SÔNG
Nhạc: Võ Công Diên
Lời: Nhóm FBQT
Hoàn thành 23/03/2013
Trong ca khúc có trích hai câu của nhà thơ Lê Bá Dương "Đò Xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ, Đáy sông còn đó bạn tôi nằm"
Lời nhạc:
Tô sẽ về thăm quê hương Quảng Trị.
Nghe gió Nam Lào xao động một miền quê
Chiều làng nghe ớ ơ ầu ơ tiếng mẹ
vẵng đưa bên tê kẻo kẹt võng ru
Tôi sẽ về thăm làng quê Cửa Việt
Nơi có Mẹ già khắc khoải mòn mõi trông
Đò chiều ơi ! ớ ơ về xuối Thạch Hãn
Xin hãy nhẹ tay nơi đó bạn tôi nằm
Quảng Trị ơi !
Ngày tôi đi xa gốc phượng già ngơ ngác
Mấy cánh Phương hồng xơ xác tiễn người đi
Thạch Hãn ơi !
Dòng sông hò hẹn để anh về tắm lại một dòng sông
Thạch Hãn ơi ! Dòng sông hò hẹn
Để anh về tắm lại một dòng sông
...
Tôi sẻ về thăm dòng sông Thạch Hãn
Nghe tiếng chuông chùa vang vọng giữa chiều lên
Kỷ niệm xưa ớ ơ một thời thơ dại
Tuổi thơ êm trôi bàng bạc ánh trăng
Tôi sẽ về thăm trường xưa kỷ niệm
Nhung nhớ những ngày em buồn giận hờn anh
Chiều mùa đông ớ ơ đường xa ướt lạnh
Em cứ về thôi cơn gió lạnh dỗi hờn
Biền biệt trôi ngày tôi ra đi
em lặng nhìn không nói xao xác tiếng gà
em đứng tiển người đi
Chiều buồn lên làm sao quên được
để anh về thăm lại một miền quê
chiều buồn lên làm sao quên được
Để anh về thăm lại một miền quê.
.
Ca khúc TA VỀ TĂM LẠI MỘT DÒNG SÔNG
Giới thiệu về Phạm Tuấn: Phạm Tuấn sinh ra và lớn lên tại xã Tân Lập, Hướng Hóa, Quảng Trị ... Anh tốt nghiệp khoa nhạc trường Nghệ Thuật Huế.
Hiện anh đang sống cùng vợ con tại Quảng Ngãi ...
Nhận xét
Đăng nhận xét