Hạnh phúc vĩnh cửu của một đời cõi tạm


Hàng đêm, sau những lần đi nhậu khuya trở về ... tôi cầm điếu thuốc và đứng ở hành lang. Không gian như bình lặng, mọi âm thanh của phố thị đã im lìm, đâu đó tiếng côn trùng kêu rả rít ... như bản nhạc ai oán reo lên khúc sầu thảm, làm hồn ta rung lên những nốt nhạc trầm buồn.

Ánh mắt tôi nhìn vào không gian ... mọi thứ đang ngủ yên. Đôi nấm mồ trắng bật lên trong nền đêm tỉnh lặng.

Tôi chợt bùi ngùi ... một kiếp người, một duyên phận đời, nay thác rồi vẫn nằm kề bên nhau, xung quanh là nước kênh đen ngòm ... ừa kệ, vậy vẫn còn chút hư vô, chút tình duyên lặng. Những đoá hoa sen ở quanh đó đang vươn mình trong bùn lầy để nở hoa, cố gắng làm cho cái nơi yên nghỉ của đôi vợ chồng ấy được thơm tho, trong lành ...

Cả một đời người của họ đã qua những lo toan mưu sinh, bám víu, hạnh phúc đau khổ cùng đan xen vào nhau ... Rồi chết đi vợ chồng vẫn nằm bên nhau. Thể xác nay hóa bùn đất nhưng họ luôn nằm tựa bên nhau, hạnh phúc vĩnh cửu của một đời cõi tạm.

08-04-2014
Đinh Thanh Hải

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến