Ổng Đè Dưới Trăng
Con sông ni chắc ai ở làng cũng đều nhớ, tuổi thơ đám trẻ tắm truồng
mỗi khi chiều về ... Cái hè quê nắng chi lạ, con chó vàng cũng le lại
chui vào gốc cây, lấy chân đào hố mà vùi mình vào trong đó. Nắng khô mà
còn kéo theo gió lào, nóng nực vô cùng... trời ri mà mua chắt chắt về
nấu canh với rau muống, húp thì có chi đã đời hơn. Một chén muối ớt gừng
cay xé lưỡi,bỏ vô chén cho hợp khẩu vị người ăn, húp cái mát rọot chi
lạ ơ tề.
Ôi quê nhớ quá bà con ơi ... những nam thanh nữ tú yêu nhau ra ngồi ngoài bợơc rọong, dưới ánh trăng vàng hai đứa thủ thỉ lời yêu đương: Em ơi, anh xin mượn vầng trăng kia mần chứng, cho trái tim anh mãi rộn ràng yêu em, nó hiền hòa êm dịu, đôi lúc cùng nồng nàn như muốn cháy rực trong đêm... từ buổi quen em ở ngoài con rào làng An Giạ, rứa đó mà mấy năm liền chẳng dám thổ lộ với em...
Cô gái thẹn thùng má đỏ hây hây, dưới ánh trăng sáng mờ mờ nhưng làm em cúi mặt, khẻ nghiêng đầu tựa vào ngực anh... như thể bằng lòng với lời anh vừa nói, cả hai chìm đắm trong cái tình chất ngất, có men say nào bằng men của tình yêu. Trái tim rộn lên những nhịp đập, máu chảy dồn khắp châu thân.
- Em ơi, cho anh làm "Ổng đè" em nhé !
- Dạ anh bị đau bụng à, thế thì đi làm lẹ đi anh !!!
- Anh không đau bụng, có phải: "nhất quận công, nhì ị đồng mô nơ"
- Xí, vì anh trùm nói lái mà ... rứa anh muốn ổng đè là đè mần răng ???
Cả hai quấn lấy nhau, ổng đè làm cô gái chìm đắm trong hương hoa của cỏ và mùi bùn ngai ngái, chú Cuội trên cao len lén nhìn trộm đôi trai gái làng đang quấn lấy nhau hì hục. Chú Định từ xa nói vọng lại một câu: từ từ thôi bây, mần chi mà vội... nhưng xa quá nên chỉ túm tím cười, lâu lâu nhờ gió kéo nàng Mây lại che mắt Cuội vì ốôc dộôc ...
Rứa là sau đêm hôm nớ, hai đứa về nhà nằng nặc đòi ba mạ cưới hỏi cho nhau, may răng mùa gặt vừa xong nên rẻng rỗi và có lúa đem đi bán, rồi mua mâm cau trầu, cặp vịt đi dạm hỏi cho con... Ừ thì hai đứa hắn ưng chắc chừ biết mần răng, thôi cưới đi còn mong có cháu mà bế mà bồng.
Ôi quê nhớ quá bà con ơi ... những nam thanh nữ tú yêu nhau ra ngồi ngoài bợơc rọong, dưới ánh trăng vàng hai đứa thủ thỉ lời yêu đương: Em ơi, anh xin mượn vầng trăng kia mần chứng, cho trái tim anh mãi rộn ràng yêu em, nó hiền hòa êm dịu, đôi lúc cùng nồng nàn như muốn cháy rực trong đêm... từ buổi quen em ở ngoài con rào làng An Giạ, rứa đó mà mấy năm liền chẳng dám thổ lộ với em...
Cô gái thẹn thùng má đỏ hây hây, dưới ánh trăng sáng mờ mờ nhưng làm em cúi mặt, khẻ nghiêng đầu tựa vào ngực anh... như thể bằng lòng với lời anh vừa nói, cả hai chìm đắm trong cái tình chất ngất, có men say nào bằng men của tình yêu. Trái tim rộn lên những nhịp đập, máu chảy dồn khắp châu thân.
- Em ơi, cho anh làm "Ổng đè" em nhé !
- Dạ anh bị đau bụng à, thế thì đi làm lẹ đi anh !!!
- Anh không đau bụng, có phải: "nhất quận công, nhì ị đồng mô nơ"
- Xí, vì anh trùm nói lái mà ... rứa anh muốn ổng đè là đè mần răng ???
Cả hai quấn lấy nhau, ổng đè làm cô gái chìm đắm trong hương hoa của cỏ và mùi bùn ngai ngái, chú Cuội trên cao len lén nhìn trộm đôi trai gái làng đang quấn lấy nhau hì hục. Chú Định từ xa nói vọng lại một câu: từ từ thôi bây, mần chi mà vội... nhưng xa quá nên chỉ túm tím cười, lâu lâu nhờ gió kéo nàng Mây lại che mắt Cuội vì ốôc dộôc ...
Rứa là sau đêm hôm nớ, hai đứa về nhà nằng nặc đòi ba mạ cưới hỏi cho nhau, may răng mùa gặt vừa xong nên rẻng rỗi và có lúa đem đi bán, rồi mua mâm cau trầu, cặp vịt đi dạm hỏi cho con... Ừ thì hai đứa hắn ưng chắc chừ biết mần răng, thôi cưới đi còn mong có cháu mà bế mà bồng.
Sài Gòn 10-05-2016
Kts. Đinh Thanh Hải
Nhận xét
Đăng nhận xét